Nội dung truyện
Trong căn phòng nhỏ, Kaito ngồi đối diện Hiro, không khỏi căng thẳng. Bức thư tình từ Hiro khiến anh như một cơn gió lạ lướt qua cuộc sống yên bình của mình. "Anh..." - Kaito lầm bầm, nhưng Hiro bỗng đứng lên, ánh mắt đầy mời gọi. "Em... xin lỗi vì đã nhầm lẫn cảm xúc của mình," Hiro giật mình, "Nhưng em không thể giấu nổi nữa. Em... em yêu anh, Kaito." Tiếng cơm chảy sôi trên bếp tạc, như nhấn mạnh sự ngượng ngùng tràn ngập không gian. Kaito lặng thinh, nhìn vào mắt Hiro, thấp thoáng niềm tin và hạnh phúc. Những phút giây im lặng kéo dài, rồi anh mỉm cười, "Em... không cần phải xin lỗi. Và anh cũng... yêu em." Bầu không khí nồng nhiệt bừng cháy, nhưng từ bên ngoài, tiếng chó sủa vang lên, cản trở khoảnh khắc ngọt ngào. Cả hai cười vang, quên hết lo toan, để tinh thần mở ra những cánh cửa mới, chặn dòng thời gian, lấp đầy từng khoảnh khắc bên nhau.
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận